Lesbianx

Nữ y tá khiêu dâm cả bệnh nhân và bác sỹ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà. Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà. Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít.

    Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài. Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết. Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường.

    Phải vùng ra khỏi tình trạng này. Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai. Hôm nay đi đâu? Không biết.

    Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Chia luôn thành hai phe ẩu đả. Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.

    Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường. Trơ trọi giữa phố đông.

    Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn. Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.

    Thậm chí, phải viết, phải sống. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin. Và chưa thấy phải thay đổi.

    Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì. Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau. Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.

    Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa. Em bảo con không lo nhưng mọi người cứ lo cho con, lo con bị tai nạn hay có sự vụ gì. Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo.

    Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ. Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được. Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap