Và thật bất ngờ, trong lịch sử Việt Nam đã từng có những Lương Văn Can, Bạch Thái Bưởi, Nguyễn Sơn Hà, Trịnh Văn Bô. Nhưng trong lời dẫn của bài viết, bà viết một câu duy nhất: Công nghệ thì quan trọng nhưng con người phải trên hết (Technology is important but people must come first). Thật ra, khi chiến tranh chưa nổ ra và chưa ai nhìn thấy chủ nghĩa phát-xít kinh hoàng như thế nào thì việc nhận huy chương của một nước nào đó cũng là bình thường.
Cho đến sau này ở IBM, tập đoàn với đội quân bán hàng tinh nhuệ đến mức Time đã cho rằng, đó là lý do IBM của Watson trở nên vô địch thiên hạ. luôn luôn muốn tiên phong. Chẳng hạn, trong khi tỉ phú Nhật, Toyoda (cha đẻ của Toyota), với tinh thần ái quốc được người Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỉ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ người Nga mới thấu rõ.
Điểm khác biệt với bạn bè chỉ có thể là một cơ thể gầy trơ xương, hen suyễn và gương mặt thiên thần. Biến cố này đã chấn động tâm can ông đến mức mà nhân viên cảm thấy ông lao vào công việc với cường độ di chuyển khủng khiếp. Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội.
Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông. Hãy suy nghĩ là nỗi ám ảnh của ông. Một ngày làm tám tiếng là một bước tiến nhân văn mà Watson áp dụng vào IBM.
Nhiều nhà lãnh đạo ngày nay vẫn tin rằng, trí tuệ và ý chí cá nhân của mình thì chinh phục được khách hàng, có thể áp đặt công nghệ của mình đối với khách hàng. Sự khác nhau này có lẽ do cách thức kiếm tiền của họ. Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp.
Trở lại buổi ra mắt CEO của mình năm 1914, Watson phát biểu tầm nhìn: Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. Các phát minh máy móc, trong mắt của Watson, sẽ trở nên vô giá trị nếu nó không giúp đỡ được khách hàng doanh nghiệp.
Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. Với tất cả đức khiêm tốn, IBM của Gerstner đã để khách hàng là người lãnh đạo, như Jeffey Krames, nhận xét. Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng.
Vả lại, rõ ràng Watson chẳng thể lấy những công thức này từ sách vở nào mà chỉ khôn ngoan lấy từ chính nhu cầu của con người, của bản thân ông. Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả. Nhưng ngay sau đó, Watson làm Tom thất vọng: Nhưng đây là vấn đề quan trọng, chúng ta sẽ suy nghĩ về điều đó.
Vậy thì lễ ra mắt này phải là dịp để thiên hạ gọi máy tính là IBM 701. Chúng ta chọn cách nhìn đó cho cuốn sách này. Watson đã khai sinh khái niệm phần mềmtrong thời đại của mình.
Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường. Đó là một kiểu khiêm tốn. Chúng ta đều biết rằng trong bất cứ việc kinh doanh nào cũng cần những con vịt hoang dã của nó.