Tôi sẽ nghĩ rằng hoặc anh ta thắng, hoặc tôi thắng. Tôi không chấp nhận điều đó bởi vì tôi quý trọng bản thân mình, cuộc đời mình, và tôi xứng đáng được hưởng hạnh phúc và thành đạt trong mức độ có thể. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Làm sao bạn biết khi nào thì người ta đóng vai nạn nhân? Thường thì họ sẽ để lại ba dấu hiệu nhận biết. Trong thời gian làm người phụ việc, tôi đã dành thời gian nói chuyện với quản lý về lời lỗ, xem hộp thư để biết tên các nhà cung cấp, giúp người nướng bánh từ 4 giờ sáng để học và làm quen với thiết bị, gia vị và các sự cố thường xảy ra. Họ sẽ có cảm giác thật tồi tệ.
Chừng nào bạn còn thở, bạn sẽ còn gặp cái gọi là vấn đề và trở ngại. “Mọi người sẽ muốn xin xỏ, dựa dẫm, nhờ vả tôi. Bạn sẽ làm gì trong trường hợp đó? Hẳn là bạn ân
Tôi đã xác định được hai nguồn thu nhập thụ động chủ yếu. Thế là tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Lý do thứ hai khiến phần lớn chúng ta có vấn đề với việc đón nhận là vì ta đã thuộc lòng câu châm ngôn: “Cho đi tốt hơn là nhận về”.
Ngược lại, vì người nghèo chú tâm vào những khó khăn trong mọi thứ, họ nhìn đâu cũng thấy trở ngại. Vì không muốn là người xấu, tiềm thức của anh đã không muốn mình là người giàu. Cảm giác ấy sẽ thôi thúc, khiến bạn tiêu xài quá độ một cách vô thức như một cách thể hiện cảm xúc của mình.
Người giàu mua tài sản là thứ có khả năng sẽ gia tăng giá trị trong tương lai, còn người nghèo “mua” các khoản chi phí là thứ sẽ mất giá trong thời gian ngắn. Bạn có thể bắt đầu bằng nhận thức rằng kế hoạch tài chính trong tâm thức của đối tác có thể không hoàn toàn giống như bạn. Cô chợt hiểu ra vì sao cô tiêu hết tiền.
Tôi chỉ muốn bình yên và hạnh phúc”. Ông ta đề nghị tôi bỏ ra vài trăm nghìn đô-la để cùng ông khởi động một dự án kinh doanh mà theo ông là rất khả thi. Trí óc họ liên tục “tua lại” những cảnh về những trở ngại hay những khó khăn, rủi ro đã hay có thể nảy sinh.
Harv hoàn toàn có lý. Người giàu có thể dành nhiều ngày trong tuần để thư giãn, giải trí, bởi vì họ biết làm việc một cách thông minh. Bóng tối sẽ bị ánh sáng xua tan.
Các giảng viên trong lĩnh vực phát triển con người thường nói về Luật hấp dẫn. Đấy là điều mà tiếng nói thì thầm trong ta không thể phản bác, bởi vì chúng ta không tuyên bố đó là sự thật ngay bây giờ mà đó là dự định của chúng ta trong tương lai. Nếu không tìm ra ý tưởng kinh doanh nào khả quan, bạn cũng đừng quá băn khoăn: bạn có thể sử dụng ý tưởng của người khác.
Không tạo ra thu nhập để rót vào “chiếc phễu tài chính” và không có các khoản tiết kiệm để giữ lại những gì bạn kiếm được, bạn sẽ không có tiền để phân bổ cho các thành phần tiếp theo của tổng tài sản. Dù lúc này đây bạn đang có một gia tài lớn hay hầu như không có gì, thì bạn vẫn nên bắt đầu tập quản lý những thứ mình có, và bạn sẽ cảm thấy bất ngờ khi thấy mình sẽ nhanh chóng có nhiều hơn thế. Tác giả Susan Jeffers đã viết một cuốn sách rất hay về vấn đề này với tựa đề Cảm nhận nỗi sợ hãi và hành động bằng mọi giá.