Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy. Có thể bạn hơi liều khi khen một nữ đồng nghiệp trong cơ quan rằng: Cô trông thật tuyệt vời khi mặc chiếc áo này! hay Chiếc váy này làm cho cô thật lộng lẫy!. Tôi nghĩ phong cách nói của tôi có nét tương đồng với phong cách của Cavett.
Nhưng ở nơi công cộng, nếu quý cô bỗng dưng ngẫu hứng, đơn thương độc mã đến bên một chàng bảnh trai (chưa hề quen biết) để bắt chuyện thì phải hết sức khéo léo, nếu không muốn bị chê là mất duyên con gái. Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu.
Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc. Một kế hoạch ngốc nghếch nhưng không hề ác ý. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người.
Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa. Và nhớ là, nói càng ít càng tốt. Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó.
Mọi người à ra vỡ lẽ. Nhưng không ai muốn tới đó. Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn.
Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói. Thẳng thắn và cởi mở.
Cách luyện nói này tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả. Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Vài ngày sau, tôi nhận được tin là nhiều người trong câu lạc bộ thích bài nói của tôi.
Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó. Một hôm, qua điện thoại tôi nói với ngài thị trưởng rằng tôi rất thích nói chuyện với Andrew qua vài lần tiếp xúc với anh ở Washington. Thậm chí nó còn phá vỡ những ấn tượng tốt đẹp mà trước đó bạn đã cố công tạo dựng.
Nghị sĩ Kegauver có vẻ như thất vọng hoàn toàn về câu trả lời của Stengel, ông ngó tới ngó lui tìm một người nào khác để được nghe một câu trả lời ưng ý hơn. Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Nhưng chúng không hấp dẫn bằng những câu chuyện của cha.
Và tới lượt tôi… Có thể nói đây là bài phát biểu khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Mặc dù tôi cố dẫn dắt câu chuyện đến những đề tài gần gũi nhất mà bất cứ ai cũng có thể hào hứng nói, chỉ có Hope nhà ta thì không. Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố.