Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau. À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Thấy mặt mình mát lạnh.
Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc. Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.
Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Sáng nay 8 giờ bạn dậy. Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.
Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy. Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến. Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.
Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò. Một điều rất hệ trọng. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.
Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng. Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Vừa muốn mắng cho đứa con gái và người chị họ ngoại vừa thừ người ra.
Tiếng máy của mình đã tắt. Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình. Tôi cười khùng khục trong họng.
Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Tôi thôi xúc động rồi.
Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được. Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.
Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Nhà bạn có nhiều người làm trong ngành, có người nói đùa đùa thật thật: Thắng thì ai chả thích nhưng chỉ mong Việt Nam bị loại ngay từ vòng đầu.