Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình. Mình biết là khả năng chọn đúng vị trí nơi cây sẽ mọc là rất thấp, nhưng cũng biết đâu mình may mắn thì sao? Vì thế mình cần phải bảo đảm mảnh đất đó có đủ lượng nước nó cần. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác.
Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần. Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.
Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ. - Thì ra chuyện là như vậy. Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ.
Anh ta dự định sẽ tìm hỏi thêm một số người khác vào ngày hôm sau. Tôi chẳng có ý gì cả. Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác.
Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Ngươi thấy đó, khu rừng này nơi nào cũng bị bao phủ bởi những tán lá rậm rạp. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị.
Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. - Thì ra chuyện là như vậy.
Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. -Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả.
- Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.
Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia. Chắc có lẽ sau khi thay đổi đất mới thì điều phải làm tiếp theo là cung cấp nước cho nó. Giờ chỉ còn là vấn đề chàng đã chon đúng địa điểm hay không, nhưng chàng cũng không còn mấy lo lắng về điều đó nữa.