khó cộng tác với các nhân viên của mình. Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình.
Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh.
(Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.