“Quyết định những việc không làm cũng quan trọng như quyết định những việc sẽ làm,” ông nói. ” Khi những thành viên của nhóm làm việc Mac đều bị mắc bẫy của Jobs, họ đều gần như bị thôi miên, “ông ấy làm tôi nhớ đến Rasputin” (23), Debi Coleman nói. Một sản phẩm hạ đẳng đã thắng.
” Thứ ba và không kém phần quan trọng, tạm gọi là “áp đặt”. “Đối với một công ty mới thành lập, đây là động thái đem đến ít rủi ro nhất 25 năm qua trong ngành công nghiệp máy tính mà tôi từng thấy”, ông nói với tờ New York Times - “Chúng tôi có những người giỏi trong chế tạo phần cứng. “Bởi Steve quá nóng vội khi đưa ra ý kiến, tôi không muốn cho ông xem chúng trước mặt những người khác.
Powell cũng nhận thấy nhiều điềm báo cho cuộc sống mới mà cô sắp bước vào. Cuối cùng khi ông phải khuất phục trước điều không thể tránh khỏi, vào tháng Giêng năm 2011, ban điều hành công ty đã hy vọng ông sẽ làm vậy; trong buổi họp qua điện thoại kéo dài ba phút ông nói với họ là ông muốn nghỉ thêm một lần nữa. ” Tuy nhiên, các xung đột cá nhân vẫn còn trong tầm kiểm soát, chủ yếu là do công ty đang hoạt động tốt.
Trò nghịch này trở thành một câu chuyện truyền miệng trong trường và Jobs bị đình chỉ học một lần nữa. Không có gì nhầm lẫn ở đây hết. Chúng tôi chỉ quyết định rằng đó không phải là cách sống mà chúng tôi muốn nuôi dạy bọn trẻ.
Ngay khi quảng cáo này mới được tung ra, cả Jobs và Sculley đã gặp rất nhiều trở ngại, nó dường như không hề truyền đạt hình ảnh mang tính tích cực hay mang lại vinh quang cho Appple, thay vào đó nó xúc phạm tất cả những nhà quản lý đã mua và sử dụng một chiếc máy tính IBM. “Trực giác nói với tôi rằng gia nhập Apple sẽ là cơ hội có-một-không-hai-trong-đời để được làm việc với một thiên tài sáng tạo. Vì vậy, chúng tôi thảo luận về những chức năng và việc có thể làm với chúng”.
Với mục tiêu kiếm tiền mua xe mới, Jobs đã nhờ Wozniak chở đến trường đại học De Anza để tìm thông tin trên bảng thông báo của trường. Trong đó, vị bác sĩ giải thích rằng mẹ của ông là một sinh viên đã tốt nghiệp chưa lập gia đình đến từ Wisconsin tên là Joanne Schieble. Để khiến nó trở nên thật khác biệt, ông đã đi học một lớp thiết kế logo.
Ông và Ive thay thế chất liệu nhựa cong của PowerBook G3 với kim loại titan bóng đẹp của PowerBook G4, chiếc máy tính này được thiết kế lại với chất liệu nhôm hai năm sau, chỉ để chứng minh họ thích những kim loại khác nhau nhiều như thế nào. Bởi những người đủ điên để nghĩ họ có thể thay đổi thế giới là những người có thể làm điều đó. “Ông ấy tỏ ra rất ngượng và bảo với tôi rằng sau chiến tranh, không ai có quần áo mặc, và những công ty như Sony phải cung cấp cho công nhân cái gì đó để mặc hằng ngày,” Jobs hòi tưởng.
Hai là chúng tôi không hề muốn phải chỉ dạy cho họ mọi thứ, những thứ mà họ có thể đem đi và bán cho các đối thủ của chúng tôi. Và ông nói rằng ‘Cha sẽ rời khỏi đây ngay lập tức!’” Đơn giản đó chỉ là sự tán dương cái đẹp”.
Và ông ấy đã không phải đấu thầu trong 10 năm. Jobs nhớ lại “Mọi thứ bắt đầu quy về vật chất. Cách nói của Jobs rất chân thành.
Thiền sư thi sĩ lỗi lạc Matsuo Basho được thừa nhận là người khai sinh ra haiku và Yosa Buson, Masaoka Shiki đã hoàn thiện nó dưới diện mạo và tên gọi như chúng ta thấy ngày nay. Ông đã muốn chỉ cho tôi một số bức ảnh cá nhân và để tôi chọn một vài tấm dùng cho cuốn sách. Trên thực tế, họ đều cảm thấy mình không được coi trọng với cách tái cơ cấu mới của công ty.