Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt! Tôi xem hai vòng đua đầu mà nhấp nha nhấp nhổm, bụng bảo dạ: Có ba điều chắc chắn trong đời: Chết, đóng thuế, và con Apple Tree phải chiến thắng trong vòng đua thứ ba hôm nay.
Dale Carnegie viết cuốn sách nhan đề Tạo ấn tượng và gây thiện cảm có tới 15 triệu bản được tiêu thụ. Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ. Ngày 9/7/1958, những lời nói của Casey Stengel trước một phân ban của viện nghị sĩ Mỹ được đánh giá như là một đỉnh cao của nghệ thuật nói.
Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng. Ai nấy đều gật gà gật gù. Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này.
Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Cách nói chuyện sẽ khác không chỉ ở từ ngữ, mà còn ở thái độ, và cả thanh điệu nữa.
Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Tôi từng tham dự nhiều buổi họp và rút ra kết luận như thế này: Buổi họp nào có kế hoạch rõ ràng, được chuẩn bị chu đáo thì rất lý thú, hiệu quả. Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi.
Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố. Lúc đó, tôi là người duy nhất đang có mặt trong đài. Ngôn ngữ điệu bộ là như thế.
Chẳng hạn như cựu tổng thống Bill Clinton và Tommy Lasorda. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo. Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết. Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn.
Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Danny Kaye đã hát một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của anh cho người mẹ ấy nghe.
Tôi đến chỗ Sergio và hỏi: Sergio này, họ mời anh đến đây như thế nào? Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng!