Lesbianx

đi đi chơi với bạn thân rồi lén "đi ngoài" với Anh xã của bạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hôm nay lại bị cấm túc thế này. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng.

    Mấy con hổ cũng thế. Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Cũng có thể là khuôn mặt cũ.

    Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được. Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.

    Khoảng cách vô hình. Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân. Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.

    Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh. Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm. Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.

    Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không? Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.

    Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi. Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi.

    Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.

    Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm.

    Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây. Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap