Tuổi anh gấp đôi tuổi nó. Trước hết: ông nghe câu chuyện của tôi từ đầu chí cuối, không nói nửa lời. Nàng sinh được năm đứa con ngộ nghĩnh và gia đình chúng tôi như một tổ uyên ương.
Trái lại, nên thương họ. Xin gấp sách lại - Và ngay từ bây giờ, người đầu tiên nào lại gần bạn, bạn cũng đem thí nghiệm vào họ thuật khen đó đi. Cha muốn thú tội với con: lúc nãy trong khi cha đọc báo bên phong sách, đợt sóng hối hận xâm chiếm tâm hồn cha.
"Bryan thất ý lắm, khi ông hay tin rằng tôi được Tổng thống giao phó cho sứ mệnh mà ông ao ước". Đời của ông là một bi kịch, mà như vậy chỉ do hôn nhân của ông. ở nhà, ông ghim hết thảy những bằng cấp đó lên trên một tấm lụa trắng, khách khứa lại, ông mở ra khoe.
Bạn đặt nó luôn luôn trên bàn giấy và thường mở nó ra. Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối. Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó".
Cái đó có chi lạ? Ai trong chúng ta mà không tự cho là quan trọng, tối quan trọng? Dân tộc cũng không khác chi cá nhân hết. Nhiều vĩ nhân trong thế giới cũng mắc cái tật tự khoe mình là quan trọng. Càng binh vực thì ông ấy lại càng tin chắc rằng xe hãng Mỗ tốt hơn những xe khác.
Phương pháp của ông ra sao? Ông có bao giờ nói với người láng giềng của ông rằng họ lầm không? Không, kẻ khác kia chứ ông thì tuyệt nhiên không, ông không vụng dại như vậy. Và xin ông cho biết, theo ý ông, chừng bao nhiêu tiền thì nên mua". Cách đây vài năm, cháu gái tôi, Joséphine Carnegie, rời quê hương tới làm thư ký cho tôi tại Nữu Ước.
Dù sao đi nữa, tôi tin rằng đọc câu chuyện sau này do James L. Và thi hào Anh Shakespeare tuy đã được cả nước Anh tôn sùng mà còn mua tước vị để thêm danh giá cho gia đình ông. Mỗi lần ông mới làm quen với ai, ông hỏi tên họ người đó và cách viết ra sao.
Bạn cũng như vậy mà tôi cũng như vậy. Tôi không biết chơi mà bà ngồi bên cạnh tôi cũng vậy. Nhà thương đó muốn mở một phòng chiếu quang tuyến tinh hảo nhất trong nước Mỹ.
Ông Mahomey vẽ bản đồ án, đưa ông S. Đây, một bức thư nữa của ông chủ sự một nhà ga lớn gởi cho ông Edward Vermylen, theo lớp học của tôi. , (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác.
Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Rồi một hôm, muốn lên mặt với một tiểu thuyết gia, toio viết thư cho ông ta và cũng thêm hàng chữ ấy. Nếu một y sĩ mổ hạch, lấy chất i-ốt trong đó ra thì bạn sẽ thành ra ngu xuẩn.