Nhưng đến lúc này việc buôn bán cũng gần như sụp đổ. - Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ? Anh đúng là một kẻ lười biếng!
Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế. Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu. So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần.
Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên. Trong tình cảnh này, nếu bị bắt lại, có thể tôi phải hứng chịu một hình phạt rất khủng khiếp. Số là khi tôi còn trẻ, tôi có quen với một cặp vợ chồng nông dân.
Những kẻ đầu đảng bị giết chết, còn một số khác trong đó có tôi bị dẫn về Damacus bán làm nô lệ. Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà. - Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ.
Ông ta chờ ông về để chia tiền. Quả thật, khi đã được tự do, tôi nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, bà Sira cưỡi trên lưng con lạc đà do tôi dắt đi phía trước, còn người hầu gái ngồi trên con lạc đà thứ hai và đi phía sau.
Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta. Anh bạn Rodan đây đang muốn ta cho lời khuyên đấy! À! Hãy chọn thứ rượu ngon nhất để ta mời khách thưởng thức. Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán.
- Cháu nói đúng một nửa sự thật mà thôi. Trong khi anh ta là người ham làm việc, anh ấy sẽ bị gãy xương sống do phải khuân vác gạch đấy! Trong những ngày ấy, con chợt nhớ đến lời cha dặn trước lúc con ra đi, cha à! Cha muốn con học hỏi, rèn luyện và trở thành một người đàn ông thực thụ, chín chắn với những trải nghiệm cuộc đời.
Do thế, Cyrus đã chiếm lấy Babylon mà không gặp bất kỳ một sự kháng cự nào. Ông Kalabab bèn nói tiếp: Về mặt kích thước, chúng có thể được so sánh với những con kênh lớn nhất tại Colorado và Utah hiện nay.
Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh. Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy. - Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.
- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. Đôi mắt của Tarkad bỗng nhiên đỏ hoe. – Anh không có một đồng bạc cắc nào trong túi ư! Vì thế anh ngồi trên tường thành như một bức tượng vậy sao? Tại sao anh không đóng cho xong chiếc xe ngựa kia đi? Không có tiền thì làm sao anh có thể nuôi sống cả gia đình? Không thể kéo dài tình trạng này được, anh bạn thân của tôi ơi.